Những ngày chuyển mình từ hạ sang thu, Hà nội nhuốm ướt trong những cơn mưa chiều bất chợt, cũng đã nghe một chút gió lạnh se se lùa qua kẽ áo mỗi buổi tối trên đường về. Hà nội sắp bước vào mùa thu, mùa yêu, mùa đẹp nhất của đất trời, của lòng người, của những ai yêu mến mảnh đất này
Những cơn giông bất chợt buổi chiều tan tầm là lời chào những oi nồng còn sót lại, gột rửa hết những bộn bề, mệt mỏi để chào đón những cơn gió hiu hiu, để lá vàng rơi thảnh thơi trên những vỉa hè chỉ còn nắng ấm
Những cơn mưa chiều mù mịt cũng gột vơi những nỗi nhớ ai, giấu đi những đôi mắt đỏ hoe ướt nhòe trong mưa vì những nhớ nhung một mối tình đã lỡ. Như ai đó đã nói những cơn mưa cuối hạ như nỗi buồn của cô gái, thoắt giận hờn rồi lại nhoẻn miệng cười xinh tươi ngay được. Cơn mưa ngang qua trời đất vội vã như những niềm yêu trong trẻo đầy vô tư của tuổi trẻ mỗi người, mưa ướt lòng ai nhưng vẫn nguyện được hòa mình trong những mặn chát ấy để thấy đầy đủ hương vị của thanh xuân tươi đẹp
Rồi sẽ sớm qua thôi những cơn mưa đầu tháng tám, lòng mình lại phơi phới và xốn xang kì lạ khi những lá vàng đầy trên phố, gió lạnh se sẽ để những bàn tay thêm nắm chặt
Cô gái ơi,mùa yêu đang đến rồi…